Hộ bộ Thượng thư Trần Văn Huy hôm nay cũng đích thân đến giám sát. Hắn nhìn cảnh tượng hùng vĩ trước mắt, trên gương mặt vốn nghiêm nghị cũng không kìm được mà nở nụ cười mãn nguyện. Hắn vuốt râu, trầm giọng nói: “Đâu chỉ có thế! Có được số trâu bò dê này, nguồn cung thịt cho quân đội, dự trữ quân lương nơi biên ải, đều có thể giảm bớt gánh nặng rất nhiều! Uy Quốc Công trận chiến này, không chỉ đánh ra quân uy, mà còn vì Đại Phụng ta, đánh ra cả một tòa kim sơn ngân sơn!”
Tiếng bàn tán của bá tánh càng lúc càng vang dội.
“Trời đất ơi! Mau nhìn những con dê kia, trắng xóa một vùng, tựa như mây vậy!”
“Thế này thì tốt rồi, sang xuân là có thịt ăn! Cuộc sống của chúng ta có hy vọng rồi!”